Nói sơ về Hải Anh, đây là một nhà hàng chuyên về các món tây nhưng giá khá hợp túi tiền. Bài trí tươm tất, có chút thẩm mỹ và ấm cúng. Bàn ghế tạo cảm giác thoải mái, khoảng cách vừa đủ cho không gian riêng tư. Tuy nhiên do giá cả không cao nên chất lượng phục vụ cũng chỉ ở bậc trung, nhưng chất lượng ổn định.
Bữa ăn gồm bốn món: khai vị và ăn kèm là salad jambon. Ba món chính là cơm bê (veal), bê sốt tỏi và tôm sốt chanh.
Về món salad ham nói riêng và những món salad ở đây nói chung, có thể nói Hải Anh là nơi duy nhất khiến tôi có thể quả quyết rằng tôi muốn ăn cả một tô lớn chỉ toàn salad, dù bản thân tôi không phải là một người chuộng ăn rau củ quả. Salad ở đây làm không có gì đặc biệt cao siêu lắm, nhưng điểm đặc biệt là nước sốt salad rất ngon. Theo sự tiết lộ một cách dè dặt của phục vụ, nước sốt chỉ đơn giản gồm có nước, đường, chanh và tỏi. Nếu vậy thì quả thật đầu bếp đã kết hợp chúng lại một cách khá tài tình. Không thể chỉ diễn tả bằng “chua chua ngọt ngọt” thôi, mà còn có một chút vị béo và cái thơm nhẹ của tỏi xay rất nhuyễn, không phá mùi mà lại có phần nhấn nhá. Salad giòn mát cùng nước sốt thơm và ngon khiến món salad suýt trở thành món chính của bữa ăn.
![](/vi/posts/an-toi-hai-anh/salad-com-be_hu9176e2b0b0832a36d36a68b07ebaef67_58046_660x0_resize_q75_box.jpg)
Món cơm bê là một trong những món ưa thích của tôi ở đây, tuy thực tình tôi không thích màu sắc của nó cho lắm. Cơm từng hạt được nhuộm một màu vàng ươm óng ánh trông ngon mắt, nhưng thịt bê băm thì lại làm mất điểm về màu sắc. Không biết có phải do thịt bê hoặc bò nào khi băm và nấu màu sắc cũng không được đẹp như vậy hay không. Màu thịt nâu và hơi tái nhợt, hơi kết lại với nhau càng làm tối hơn. Nhưng ăn vào khá ngon. Cơm vừa đủ dẻo và kết dính, xắn một miếng bên trong vẫn còn ấm, ăn cùng với một chút bê và một hai giọt nước tương. Đủ ngon và ấm để sưởi toàn bộ vòm miệng, để rồi thêm một miếng salad kèm vào mát rượi dễ chịu.
![](/vi/posts/an-toi-hai-anh/com-be_hued6a3d4deaea48d412080dd6fbc8af9a_60805_660x0_resize_q75_box.jpg)
Ăn món bê này khiến tôi có đôi điều băn khoăn. Đó là tại sao lại băm bê ra? Tại sao vị không đậm đà như cơm với thịt bò xào chẳng hạn? Tại sao mùi thịt bê cũng chẳng có gì nổi trội như mùi thịt bò? (tôi mê mùi thịt bò đến mức chẳng muốn ăn với nước tương) Và tại sao màu sắc lại không được đẹp hay như vậy là đẹp rồi nhưng tôi lại chẳng biết thưởng lãm? Có lẽ là cần phải có một bài nho nhỏ về mùi thịt bê và thịt bò, khác gì nhau và ngon khác nhau ở những điểm nào.
Món bê sốt tỏi bê mềm và thơm lắm. Nhất là khi đi với nước sốt nữa. Do để nguyên miếng chứ không băm ra nên mùi bê còn đọng lại rõ hơn. Một trong những ngạc nhiên đó là lần đầu tiên mới biết được nguyên dạng của tỏi là một vị hơi bột bột khi ăn một phần ba củ tỏi lớn. Nhìn chung là ngon nhưng chưa đủ để lại ấn tượng sâu sắc.
![](/vi/posts/an-toi-hai-anh/tom-sot-chanh_hua1a3c577584a9cb2a90f9080209744c5_659560_660x0_resize_q75_box.jpg)
Cuối cùng là món tôm sốt chanh. Món này từ trước đến giờ chỉ thấy ăn ở đây là ngon, và đây là món cao điểm nhất trong bữa ăn, hơn cả món salad. Tôm sú lớn con, có được sự hòa trộn giữa giòn, dai và mềm rất hợp lý nên khi cắn rất rất đã miệng. Nước sốt chanh chua chua vừa đủ, thơm mùi tỏi băm và bơ giúp miếng tôm không bị “trơ” như luộc. Nước sốt của món tôm làm đã rất ngon, thỏa mãn đủ cả mùi và vị, lại còn đi kèm với bánh mì French Stick nóng giòn và thơm dậy nữa… Sau mỗi miếng là một dư vị kéo dài, rất tuyệt để kết thúc một bữa ăn ngon.